Trong cuộc sống, mỗi chúng ta đều đợi chờ cơ hội đến với mình. Nhưng cơ hội đồng nghĩa với sự chuẩn bị. Khi chưa chuẩn bị sẵn sàng thì cơ hội đến bạn cũng không thể nắm bắt được, hoặc có khi cơ hội đến mà bạn không nhận ra, cứ thế để nó trôi đi.
Công việc không phải thang cuốn đưa thẳng đến đích, mà giống như cầu thang bộ: Muốn chạm đỉnh nhanh và ít tốn sức cần phải có chiến thuật tư duy.
Tại thảo nguyên Châu Phi có một loại cây mang tên “cỏ gai”. Cỏ gai được mệnh danh là “vua đồng cỏ”, tuy nhiên quá trình sinh trưởng và phát triển của chúng lại không giống các loại cỏ bình thường khác.
Bởi vì, trong vòng nửa năm đầu, cỏ gai gần như là loại cỏ ngắn nhất trên thảo nguyên. Khi mùa xuân đến, các loại cỏ khác trên cánh đồng đua nhau vươn lên thật cao để khoe sắc, thời điểm này, cỏ gai chỉ mọc cao khoảng 1cm, trông rất nhỏ bé và đáng thương. Thậm chí người ta khó có thể nhìn thấy sự phát triển của nó.
Nhưng nửa năm sau, khi mùa mưa đến, những cơn mưa lớn giống như làm phép để cỏ gai trở mình. Mỗi ngày người ta đều nhìn thấy sự phát triển nhanh chóng của nó. Thậm chí chỉ trong vài ngày, cỏ gai có thể phát triển dài đến hơn hai mét, tạo thành những ‘bức tường cỏ’.
Tại sao cỏ gai lại có thể phát triển nhanh như vậy? Bởi vì, trong nửa năm đầu, khi các cây cỏ khác hướng lên trên mặt đất mà sinh trưởng phát triển thì cỏ gai lại làm điều ngược lại, nó lấy việc phát triển bộ rễ cắm thật sâu xuống lòng đất làm mục tiêu. Theo nghiên cứu phát hiện ra, rễ của cây cỏ gai có thể găm xuống đất sâu đến 28 mét.
Chính nhờ những bộ rễ cắm sâu xuống lòng đất mà cây cỏ gai có thể tích lũy các chất dinh dưỡng và độ ẩm trong đất. Điều này là nguyên nhân khiến cây cỏ gai phát triển chậm lại, làm bàn đạp mở đường cho nội lực và sức sống mạnh mẽ trong tương lai. Cỏ gai bình tĩnh tích lũy lực lượng chờ đợi thời cơ đến – cho dù thời cơ đó có thể chỉ là một trận mưa lớn cũng đủ để chúng phát huy ưu thế tiềm tàng vượt trội của mình:
Trong khi cây cỏ khác vươn mình đung đưa khoe sắc trước gió xuân thì cỏ gai lại lặng lẽ vươn những chiếc rễ dài găm xuống lòng đất. Nó không bị cây cỏ khác tác động, cũng không muốn cạnh tranh mà tập trung sắp đặt mọi thứ cẩn thận, tích lũy thật nhiều năng lượng, ổn định phát triển. Đến khi mưa to đổ xuống, cỏ gai lấy hết năng lực vươn mình trong mưa gió, phát triển ngược với xu thế, tạo nên cảnh tượng kỳ lạ thú vị và trở nên nổi tiếng.
Đối với nhiều người, họ chỉ nhìn thấy sự vươn mình bứt phá của cỏ gai trong một thời gian ngắn. Họ hoàn toàn không biết được làm thế nào rễ cỏ gai có thể cắm sâu xuống lòng đất như vậy, làm sao có thể phát triển nhanh chóng và có năng lực chống cự lại mưa to gió lớn.
Còn chúng ta, khi ngưỡng mộ thành công và kỳ tích mà người khác đạt được, hãy cố gắng tìm cội rễ để xem họ đã nỗ lực cố gắng như thế nào. Đừng lo rằng quá muộn để đạt được thành công, chỉ cần chúng ta nỗ lực không ngừng thì sẽ được đền đáp. Bởi vì, mỗi thành công cho dù nhỏ cũng đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực, đều vì tương lai mà tích lũy. Thành công và thất bại khác biệt rất lớn, không bởi ở chỉ số thông minh và năng lực, mà nằm ở sự kiên trì và nghị lực của bản thân.
Trong năm, có một ngày mặt trời lên cao nhất và chiếu sáng lâu nhất. Đó là ngày Hạ chí, vào khoảng 21 tháng 6 dương lịch. Tuy nhiên, đó không phải là ngày nóng nhất trong năm. Sau đó, mặt trời còn tiếp tục nung nóng trái đất, cho tới thượng tuần tháng 8 mới đạt tới ngày nóng nhất. Vào ngày Hạ chí tháng 6, dù đã lên tới điểm cao nhất nhưng vẫn không phải là nóng nhất, và mặt trời vẫn chưa bỏ cuộc.
Hay như việc đun nước. Khi nước đã đạt tới 100 độ C, dù bạn có gia nhiệt đến đâu đi chăng nữa, nhiệt độ cũng không tăng thêm. Nếu như dừng ở đó thì nước lập tức nguội đi. Nhưng nếu không bỏ cuộc mà tiếp tục đun, nước sẽ biến thành hơi và bay lên trời. Để có sự thay đổi về chất, phải kiên trì chịu đựng quãng thời gian khổ ải không có lấy một chút thành quả nào như vậy.
Trong cuộc sống, mỗi chúng ta đều đợi chờ cơ hội đến với mình. Nhưng cơ hội đồng nghĩa với sự chuẩn bị. Khi chưa chuẩn bị sẵn sàng thì cơ hội đến bạn cũng không thể nắm bắt được, hoặc có khi cơ hội đến mà bạn không nhận ra, cứ thế để nó trôi đi.
Vậy nên thời điểm mà cơ hội chưa tới, đôi khi lại chính là thời cơ tốt nhất. Bạn hãy chuẩn bị, giống như mặt trời hay nước sôi.
Trong suy nghĩ của tôi, tôi không biết liệu có phải bạn đang lang thang tìm kiếm chiếc thang cuốn của cuộc đời hay không. Tôi đang nói tới những thứ như bằng cấp chuyên môn hay một công việc ổn định có thể bảo đảm cả đời… Đó chính là chiếc thang cuốn mà chỉ cần đặt bước chân đầu tiên sao cho khéo thì sẽ đưa ta thẳng tiến đến với thành công.
Tuy nhiên, thực tế trong cuộc đời chúng ta, không có chiếc thang cuốn nào cả. Bạn hãy tìm đến nơi làm việc mà bạn ao ước. Trong đó cũng là cả một cuộc đấu tranh sinh tồn, cạnh tranh khốc liệt với biết bao nỗi lo toan. Công việc không phải là chiếc thang cuốn đưa chúng ta thẳng tiến đến đích, mà giống như cầu thang bộ, trong quá trình từng bước từng bước leo lên, chúng ta phải tìm kiếm sự đền đáp cho nỗ lực của mình.
Vậy nên trước hết, bạn hãy thử bước lên xe buýt. Lên xe rồi, có thể bạn tạm thời sẽ phải đứng. Có thể tất cả mọi người đều đang ngồi, chỉ có mình bạn đứng. Có phải bạn sẽ cảm thấy hơi khó chịu không?
Tuy nhiên, đừng vì thế mà bạn ghen tị với những người đang ngồi bởi họ cũng không chê bạn phải đứng đâu. Mỗi người lên xe buýt đều có đích đến của riêng mình, và bạn chỉ cần quan tâm khi nào xe dừng ở đích đến của mình mà thôi.
Có một sinh viên tốt nghiệp đại học đi phỏng vấn xin việc 19 lần đều thất bại. Anh ta đã đếm chi tiết từng lần mình bị từ chối và lý giải xem nguyên nhân tại sao. Vài lần đầu thì có thể do kinh nghiệm chưa đủ, nhưng đến lần thứ 10 thì không thể đổ lỗi cho kinh nghiệm non nớt được nữa.
Đến nay sinh viên đó đã trở thành giám đốc. Anh ấy bảo mỗi khi đi phỏng vấn ứng tuyển, anh nhất định phải nói thêm 1 câu với ứng viên: “Chúng tôi không tìm người xuất chúng hay ưu tú. Chúng tôi chỉ đơn giản là tìm người có tố chất phù hợp với công việc này. Bạn có thể là người thích hợp với công việc này nhưng lại là người vô dụng trong công việc khác”.
Đúng vậy, nếu bây giờ bạn chưa tìm được một công việc, không phải bạn bị xã hội chối bỏ, cũng không phải bạn bất tài; chỉ là bạn chưa tìm được chỗ phù hợp với khả năng của mình mà thôi.
Bạn đang đi trên chuyến xe buýt mang tên thành công. Chỉ vì bạn phải đứng nên cảm thấy mệt mỏi hơn so với người đang ngồi. Tuy nhiên, bạn đừng vì thế mà cảm thấy mình kém cỏi, cũng đừng oán trách những người đang ngồi. Nếu bạn thực sự muốn được ngồi, thì chỉ cần xuống xe, đợi chuyến xe sau có ghế trống, hoặc nếu cần thiết thì đợi đến trạm cuối, bắt xe quay ngược trở lại là được. Bạn có thể bắt đầu lại từ đầu, không bao giờ là muộn, chỉ cần bạn luôn kiên cường!
Theo Trí Thức Trẻ